Bài gởi: 1.123
Số lần cảm ơn: 792
Được cảm ơn 2.004 lần trên 838 bài post
Tham gia ngày: 21-10-2007
Thiên thu tôi vốn là dân Tiền giang nhưng sống ở đât SÀI THÀNH hơn 60 năm nay rồi nên tự xem mình là saigonese, thích cái nắng chói chan và mưa tầm tả !
Và cố nhiên khoái bản nhạc "Áo lụa Hà đông"...
Bây chừ nghe ...bản nháy của dân ca hát nhạc máy nước sau đây thấy ...tội cho Nguyên Sa:
( tác giả khúc ca nầy bị ảnh hưởng của giai thoại "sư tử Hà đông"):
"Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát (Nắng Sài gòn anh đi mà lạnh ngắt)
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Ðông (Bởi vì em sinh quán taị Hà Ðông)
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng (Bao lần anh khiếp hãỉ sợ vô cùng)
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng (Đây trên mặt vẫn còn nguyên vết sẹo !)
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn (Anh vẫn nhớ em ngồi đâu quát đấy)
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh (Cầm khúc cây dàì lắm để đe anh)
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung (Anh kinh hồn vội vã né lung tung)
Bay vội vã vào trong hồn mở cửa (Chờ sơ hở phóng ra đường dông tuốt).
Gặp một bữa, anh đã mừng một bữa (Gặp một bữa, anh đã rầu một bữa )
Gặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồn (gặp hai hôm thành rầu rĩ cả tâm hồn)
Thơ học trò anh chất lại thành non (Bao lâu rồi ăn uống chẳng thấy ngon)
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu (và đôi mắt mơ màng đang bầm tím )
Em không nói đã nghe từng giai điệu (Em chưa hét đã vang lừng khắp xóm)
Anh trông lên bằng đôi mắt chung tình (Bao lần anh toan tính muốn làm lành)
Với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt (Lòng run sợ làm sao anh dám nói)
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết (Em thích đánh thích thoi anh vẫn biết)
Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu (Lòng chợt lo chợt sợ chẳng vì đâu )
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau (Đôi khi em còn hăm dọa.... thiến thằng cu)
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại (Để anh lạy mặt xanh như tàu lá)
Để anh giận, mắt anh nhìn vụng dại (Lúc em đánh, anh chỉ nhìn lấm lét)
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời (Giận điên lên nhưng nói chẳng nên lời)
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi (Em đi rồi, ôi khoái quá sướng mê tơi)
Những tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng (Những tháng ngày đời anh thôi bầm dập)
Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn ( Em ở đâu bên nầy hay bên nớ)
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Ðông (Hởi người em sinh quán ở Hà Ðông )
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng (anh vẫn run và sợ hãi vô cùng)
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng (Giữ hộ anh một chuyện tình khiếp đãm)
Tác giả: Nguyên Sa Tác giả: Nguyên Sẹo
Báo động! Báo động !
" Nắng Sài gòn anh đi không đội nón,
"Bởi vì anh ... có thiếu nợ ai đâu..."
Thiên thu
thay đổi nội dung bởi: thien thu 2, 29-10-2014 lúc 2:10 pm.
Bài gởi: 1.123
Số lần cảm ơn: 792
Được cảm ơn 2.004 lần trên 838 bài post
Tham gia ngày: 21-10-2007
Phần cứng và phần mềm thời.....IT nở rộ:
Câu chuyện như sau tại một cửa hàng bán computer:
-Cô ơi ! Mua hàng về, sau khi lắp đặt, tôi thấy hình như phần mềm của cô không tương thích với cấu hình phần cứng của tôi.
Khi vừa đặt phần mềm của cô vào ổ cứng của tôi thì có sự cố xảy ra, đó là bộ xử lý trung ưong của tôi đột nhiên yếu hẳn đi rồi tắt lịm luôn ! tôi đoán nghĩ là trong phần mềm của cô đã có sẵn mầm bệnh nội trú âm thầm rồi ?
- Ấy chết, anh đừng nói thế. Phần mềm của em tốt lắm anh ơi ! Em đã kiểm tra kỹ, bảo đảm sạch sẽ. Ai dùng qua cũng sẽ hài lòng.
- Không đâu cô à ! thật sự là có vấn đề ,
- Thế thì khi cài đặt, anh đã kích hoạt đúng mức chưa ? Anh có điều chỉnh cổng và cho cân đối không ?
- Có chứ ! tôi đã làm theo trình tự bài bản như mọi người vẫn làm đó mà !
Thôi thì tôi đưa cho cô xem cái ổ cứng của tôi cho cô xem nhá ?
-Ông khách liền đưa cái phần cứng của ông ta cho cô bán hàng, để nhờ cô đặt lại vào phần mềm của cô ta vô thử.
Cô hàng loay hoay thử một lúc, cầm cái ổ cứng của ông khách lên và nói :
- Em thấy cái công cụ phần cứng của anh nó cũ và yếu lắm rồi !
Thế hệ phần cứng của anh cũ như thế này thì làm sao xử lý nổi thế hệ phần mềm đời mới của chúng em.? Anh có muốn xử dụng công cụ tăng kích để tăng lực không ? hàng đặc biệt Trung Quốc mới về không anh ?
- thế có tăng kíck tốt không ? nó có thể phục hồi và tăng cường chức năng cho công cụ của tôi à ?
- có chứ anh ! Nó gíup tái hồi bộ vi xử lý, tăng kíck thước bộ mạch chính, còn làm tăng tốc xung nhịp của anh nữa.
- Được rồi , cô cho tôi cái ấy ngay đi !
- Vâng, xin anh đặt phần cứng của anh lên đây ngay, để em ... truyền vào nhá ! Tiếc rằng băng thông của em quá hẹp nên anh chịu khó dẩn truyền chậm từng tí một. Đừng tham mà tiếp thu nhanh, kẻo chúng em nghẽn cả mạch.
Anh xem còn bao nhiêu khách còn chờ chúng em đây này !
---------------------------------------------------------------Câu chuyện kết thúc và máy đời cũ yếu xìu thua cái phần mềm đời mới.
( loại thư giản nầy hơi cũ nhưng vì thiều đề tài nên tạm ....up lại)
Bài gởi: 1.123
Số lần cảm ơn: 792
Được cảm ơn 2.004 lần trên 838 bài post
Tham gia ngày: 21-10-2007
Một đoạn cảm xúc trong ....hồi ức về Paris, kinh đô Ánh Sáng:
"Bất cứ ở khung trời nào, Âu hay Á, Đông hay Tây, thị trấn hay đồng quê, khi người ta yêu, người ta có cùng một xúc cảm, một sự rung động, một nổi thổn thức, một chút nhớ nhung, một niềm hạnh phúc hay có cùng một giọt lệ, một tiếng cười vui. Tình yêu ở đâu cũng có cùng một giai điệu. Bởi vì tình yêu là đặc ân của Thượng Đế dành cho con người : khi trái tim ta còn đập , ta sẽ còn có dịp rung động, thổn thức yêu.
Khi người ta yêu, người ta không biết tại sao tim mình rung cảm vì khuôn mặt nầy, bóng hình nọ hay tại sao tình chớm nở vào thời điểm đó. Người ta chỉ biết rằng mình đã yêu : trái tim có những lý lẽ của nó !
Khi yêu người ta sẽ thấy khi thì khung trời màu hồng, khi thì ảm đạm, khi rạng rở, khi âm thầm. Nhưng yêu để thấy đời còn đẹp, còn đáng sống.
Có những mối tình gắn bó, có những mối tình tan vở nhưng khi khởi đầu yêu, như trong những câu chuyện thần tiên, xin chân thành chúc các cặp tình nhân có một chuyện tình đẹp như thơ, lãng mạn như giấc mộng và tình sẽ vĩnh cữu, không phai."
Thanh Vân
(... vay mượn cảm xúc của Thanh Vân trong một ca khúc về "Paris, la Romance" nhân mùa Giáng Sinh)
Bài gởi: 262
Số lần cảm ơn: 202
Được cảm ơn 172 lần trên 132 bài post
Tham gia ngày: 05-08-2011
Người lớn tuổi thì gọi là :người già
Người già thêm chữ "U" sẽ thành người GIÀU (!?)
À......! thì ra là thế ! vậy người càng già thì số "U " càng nhiều và người đó càng .....GIÀU ! vậy mà ai cũng thích GIÀU hết trọi !! vậy mới vui chứ !